Thursday, November 15, 2007

Nirvana

Nirvana
Trái sang phải: Dave Grohl, Kurt Cobain, Krist Novoselic
Nước: Mỹ
Tình trạng: Tan rã
Năm hoạt động: 1987–1994
Thể loại nhạc: Alternative rock
Grunge
Loại đĩa: Sub Pop
DGC / Geffen Records
Thành viên hiện tại: Kurt Cobain
Dave Grohl
Krist Novoselic
Thành viên cũ: Aaron Burckhard
Chad Channing
Dale Crover
Dave Foster
Dan Peters
Trang mạng: Universal: Nirvan

Nirvana là một ban nhạc rock đến từ Aberdeen, Washington, Mỹ. Với bài hát "Smells Like Teen Spirit" trong album Nevermind năm 1991 của họ, Nirvana đã tạo nên một cú sốc lớn trong dòng nhạc bấy giờ, bao gồm cả loại nhạc punkalternative rock làm cho âm nhạc có xu hướng theo thể loại nhạc grunge. Các ban nhạc grunge khác như Alice in Chains, Pearl JamSoundgarden cũng rất phổ biến và vì thế alternative rock trở thành loại nhạc chính trên chương trình âm nhạc của đài phát thanh và truyền hình ở Mỹ trong đầu và giữa thập kỷ 1990.

Kurt Cobain là linh hồn của ban nhạc và anh được các phương tiện truyền thông gọi là "người phát ngôn của một thế hệ" còn Nirvana là ban nhạc hàng đầu của "Thế hệ X".[1] Cobain cảm thấy bất tiện với những sự chú ý bên ngoài, tập trung vào sáng tác nhạc, thử thách những khán giả của họ với album nhạc thứ 3 In Utero (album hỗn hợp). Trong khi dòng nhạc chính của Nirvana bị phai mờ dần trong những tháng sau khi phát hành album này thì khán giả chủ chốt của ban nhạc vẫn nuôi dưỡng sự mến mộ thầm lặng của họ với ban nhạc, đặc biệt là sau khi buổi trình diễn của ban nhạc trên MTV Unplugged vào năm 1993.

Ban nhạc đã chấm dứt hoạt động với cái chết của Cobain vào năm 1994, nhưng số người hâm mộ ban nhạc ngày càng nhiều vào những năm tiếp theo sau đó. Tám năm sau khi Cobain chết, "You Know You're Right", một bản nhạc demo dang dở mà ban nhạc đã thu âm 2 tháng trước khi anh chết, đã đứng đầu trong danh sách các bài hát của đài phát thanh trên thế giới. Kể từ lần trình diễn đầu tiên, ban nhạc đã bán được hơn 50 triệu album trên khắp thế giới (xem thêm Những nghệ sỹ có album bán chạy nhất), bao gồm cả hơn 10 triệu bản của Nevermind được bán tại Mỹ. Nirvana vẫn còn hiện diện trong các kênh âm nhạc của các đài phát thanh trên khắp thế giới.

Những năm đầu

Nirvana in 1989. Từ trước đến sau : Cobain, Everman, Channing, Novoselic

Nirvana in 1989. Từ trước đến sau : Cobain, Everman, Channing, Novoselic

Kurt CobainKrist Novoselic gặp nhau vào năm 1985. Cả hai đều là fan của ban nhạc The Melvins và thường xuyên lang thang ở gần chỗ ban nhạc đang luyện tập. Sau một vài sai lầm ban đầu khi tạo dựng ban nhạc riêng của mình, cả hai người đã chọn tay trống mới là Aaron Burckhard, và dường như đã thấy được hình bóng của Nirvana. Trong những tháng đầu tiên thành lập, cả hai người làm việc với vài tay trống khác nhau, bao gồm Dale Crover của The Melvins, người đầu tiên chơi demo cho họ. Cùng lúc đó, ban nhạc cũng đã đổi rất nhiều tên như Skid Row, Pen Cap Chew, và Ted Ed Fred, trước khi cuối cùng lựa chọn cái tên Nirvana vào tháng 2 năm 1988. Vài tháng sau đó, tay trống cuối cùng của ban nhạc đã được chọn là Chad Channing.

Album đầu tiên của Nirvana, Bleach đã được Hãng Sub Pop phát hành vào năm 1989. Bleach bị ảnh hưởng cao bởi ban nhạc The Melvins, với âm nhạc heavy dirge-rock của Mudhoney và bởi nhạc rock thập kỷ 70 của Black SabbathLed Zeppelin. Trong cuộc phỏng vấn vào năm 2001 với Rolling Stone Novoselic đã nói rằng ban nhạc bật một đoạn băng trong chiếc xe của họ trên đường đi lưu diễn có album của The Smithereens ở một mặt băng và album của ban nhạc black metal Celtic Frost ở mặt kia và cũng nói rằng việc kết hợp cũng có thể có ảnh hưởng tốt.[2].

Mặc dù không thực sự chơi trong album, Jason Everman đã chơi ghi ta trong Bleach nhưng anh cũng đã kiếm tiền cho việc ghi âm này là 606,17 đô la Mỹ. Sau khi album hoàn thành, Everman đã có một bất đồng nhỏ và ở lại ban nhạc như một người chơi ghi ta thứ hai nhưng sau đó đã bị thải hồi trong tua diễn lần đầu của ban nhạc ở Mỹ. Không lâu sau đó, anh đã chơi bass cho ban nhạc Soundgarden trước khi tham gia ban nhạc Mind Funk.

Vào đầu năm 1990, ban nhạc bắt đầu làm việc với nhà sản xuất Butch Vig để thu âm phần tiếp theo cho Bleach. Trong đợt thu âm này, Kurt và Krist nhận ra rằng Chad không phải là tay trống thực sự cho ban nhạc và sau khi thu âm, Chad đã ra đi. Sau một vài tuần làm việc với Dale Crover của ban nhạc The Melvins, họ đã thuê tay trống Dan Peters của ban nhạc Mudhoney, với người này, họ đã cho ghi âm bài "Sliver". Cuối năm đó, Buzz Osborne của The Melvins giới thiệu họ với Dave Grohl, người đang muốn tham gia một ban nhạc mới sau sự tan rã bất ngờ của D.C., một ban nhạc hardcore punks Scream.[3]

Nevermind

Bìa album Nevermind. Đứa bé trong ảnh là Spencer Elden.

Bìa album Nevermind. Đứa bé trong ảnh là Spencer Elden.

Theo sự giới thiệu của Sonic Youth's Kim Gordon, David Geffen, người trong hãng DGC Records đã ký hợp đồng cộng tác với Nirvana trong năm 1990. Sau đó ban nhạc đã thu âm album đầu tiên có nhãn mác. Kết quả là album Nevermind đã ra đời mà hiện nay được biết đến như là một tác phẩm kinh điển của ban nhạc huyền thoại này.

Trong album này, ban nhạc đã quyết định tiếp tục làm việc với Vig. Ngoài việc thu âm tại phòng thu Madison của Vig vào năm 1990, ban nhạc cũng đã chuyển sang thu âm ở phòng thu Sound City ở Los Angeles. Trong vòng hai tháng, ban nhạc đã thực hiện được rất nhiều bài hát trong catalog của mình. Một vài bài như "In Bloom" và "Breed" là bài " làm vốn" của ban nhạc trong nhiều năm, còn những bài khác như "On a Plain" và "Stay Away" thì không có lời hoàn chỉnh cho đến giữa quá trình thu âm. [4]

Sau khi việc thu âm hoàn thành, Vig và ban nhạc làm việc hoà âm cho các album. Tuy nhiên, vài ngày sau, cả Vig và ban nhạc nhận ra rằng họ không hài lòng với sự hoà âm này. Sau đó, họ đã quyết định gọi người khác đến xem lại việc hoà âm và hãng DGC cũng cấp một danh sách những người có khả năng làm việc này. Danh sách này có tên một vài người có như Scott Litt (anh được biết đến trong công việc với ban nhạc R.E.M.) và Ed Stasium (được biết đến trong công việc với ban nhạc The Smithereens). Tuy nhiên, Cobain lo ngại rằng nếu hợp tác với nhhững người nổi tiếng như vậy sẽ làm cho album giống album của các ban nhạc đó. Anh đã quyết định chọn một một người ở cuối danh sách, bên cạnh tên 'Slayer': Andy Wallace. (Wallace là nhà sản xuất cùng Slayer vào năm 1990 với album Seasons in the Abyss).

Wallace đã mang tới cho album một gương mặt mới, thêm nhiều các lớp nhạc và những kỹ xảo phòng thu làm cho album trở nên bóng bẩy hơn, tinh tế hơn. Một vài tháng sau khi phát hành album, Cobain đã nói với giới báo chí rằng Wallace đã làm cho Nevermind trở nên tuyệt diệu hơn và Wallace với ban nhạc đã để hết tâm trí vào trong quá trình hoà âm..[5] Thậm chí nếu ban nhạc thất vọng với âm thanh của album, Wallace đã làm giảm bớt đi khuynh hướng rock trong album và tạo nên một loại nhạc ready rock thành công đến nỗi những người khác cũng muốn được sử dụng lại trong thập kỷ tới.

Ban đầu, Nevermind không mong được bán hơn 500.000 bản. Nhưng thật không ngờ, album đã nhận được 3 lần danh hiệu đĩa bạch kim (do bán được 3 triệu bản) ở Mỹ trong vòng chưa đầy 6 tháng sau khi phát hành. "Smells Like Teen Spirit" đã được phát nhiều lần trên MTV, tạo hứng thú cho nhiều người làm theo và góp phần làm âm nhạc grunge thành dòng nhạc chủ đạo lúc bấy giờ. Sự phổ biến của nhạc alternative rock, as well as the sidelining of hair metal, is often credited to Nevermind. Vào tháng 1 năm 1992, album đã đứng đầu bảng xếp hạng của Tạp chí Billboard, thay thế album Dangerous của Michael Jackson, việc này giống như một hành động khẳng định sự vượt trội của dòng nhạc alternative đối với nhạc pop. Mệt mỏi với những lời khen ngợi, ban nhạc đã quyết định không tổ chức thêm tua diễn ở Mỹ để giới thiệu album Nevermind nữa, mà thay vào là việc tổ chức vài buổi công diễn vào cuối năm đó.

Vào tháng 2 năm 1992, sau tua diễn của ban nhạc tới Australia, Cobain đã cưới Courtney Love ở Hawaii. Love đã sinh con gái đầu lòng, Frances Bean vào tháng 8 tiếp theo. Chỉ vài ngày sau khi Frances Bean được sinh, Nirvana đã thực hiện một trong những đêm diễn hay nhất, được đưa lên tin đầu của Reading Festival. Cobain đã lên sân khấu với chiếc xe lăn như là một trò đùa, và sau đó đứng dậy rồi cùng tham gia với các thành viên còn lại trong ban nhạc phá vỡ sự sắp xếp các chất liệu mới và cũ trong âm nhạc. Trong một thời điểm của buổi diễn, Cobain đã kể lại với đám đông về bé gái mới sinh và cùng với đám đông hô khẩu hiệu "Chúng tôi yêu em, Courtney!". Dave Grohl có nhắc tới trong năm 2005 trên chương trình phát thanh Loveline rằng ban nhạc đã thực sự chuẩn bị sẵn sàng nếu có việc gì xảy ra trong đêm diễn, ôn lại các việc đã xảy ra với ban nhạc trước khi có buổi diễn này và việc họ đã không luyện tập trong sáu tháng. Mặc dù vậy, đêm diễn đã kết thúc và trở thành một trong những ký ức không thể nào quên của ban nhạc.

Kurt Cobain và Krist Novoselic tại MTV Video Music Awards 1992

Kurt Cobain và Krist Novoselic tại MTV Video Music Awards 1992

Chưa đầy hai tuần sau đó, Nirvana đã thực hiện một buổi diễn đáng nhớ trong chương trình Trao giải âm nhạc của MTV. MTV muốn ban nhạc chơi bản "Smells Like Teen Spirit", nhưng ban nhạc lại muốn chơi một bản có tên là "Rape Me". MTV cảm thấy e ngại với ý tưởng trình diễn bài hát có tên là "Rape Me" và cuối cùng thì đồng ý cho ban nhạc chơi bài "Lithium" thay vào đó, bài này về sau là một đĩa đơn của ban nhạc. Khi ban nhạc bắt đầu buổi biểu diễn, Kurt đã đập nhịp trên ghi ta và hát một vài đoạn trong bài "Rape Me" làm cho những người làm chương trình MTV bị sốc trước khi ban nhạc hát vào bài chính "Lithium". Gần cuối bài hát, Novoselic đã nhận ra rằng có rắc rối về điện với cây đàn của mình và đã quyết định ném cây bass của anh vào khoảng không để gây kịch tính cho đêm diễn. Anh đã nằm ra đất và cây bass rơi xuống phía trước trán anh, làm anh bị choáng và ngã ra trước sân khấu. Khi Cobain xếp lại nhạc cụ, Grohl chạy đến trước micro và hét lên "Chào, Axl!" nhiều lần, ngụ ý nhắc đến ca sỹ Axl Rose trong ban nhạc Guns'n Rose, với người này ban nhạc và Courtney đã gặp trước đêm diễn.[6]

Nirvana phát hành Incesticide, một tuyển tập các bài hát ở mặt B và những bài hiếm thấy vào tháng 11 năm 1992. Rất nhiều chương trình của Nirvana đã được phát thanh trên đài BBC và những bài thu âm mà chưa được phát hành cũng bắt đầu được lưu hành qua con đường thương mại và buôn lậu băng đĩa, do đó album này đã tạo nên cú đấm mạnh vào thị trường băng đĩa lậu. Album có nhiều bài hát được hâm mộ như "Sliver", "Dive", "Been a Son", và "Aneurysm" và cả các bản cover của các bài hát do The Vaselines thực hiện, một ban nhạc đã trở nên nổi tiếng hơn do việc hát lại các bài của Nirvana.

In Utero

Bìa album In Utero

Bìa album In Utero

Để làm album In Utero năm 1993, ban nhạc đã làm việc với nhà sản xuất Steve Albini, người này được biết tới khi làm album Surfer Rosa cho ban nhạc Pixies. Các phần làm việc với Albini đã được sản xuất nhanh chóng: phiên bản đầu tiên của album đã được thu âm và hoà âm trong 2 tuần, một khoảng cách khá xa so với việc làm với album Nevermind.

Theo sau sự phát hành album, những người hâm mộ có cảm giác rằng ban nhạc muốn làm méo mó kiệt tác này. Tuy nhiên, thật sự là ban nhạc cũng không cảm thấy hài lòng với những sự hoà âm của Albini. Đặc biệt, họ đã nghĩ là mức âm bass là quá thấp,[7] và Cobain cảm thấy rằng "Heart-Shaped Box" và "All Apologies" có âm thanh chưa được "hoàn hảo".[8] Một thời gian dài sau đó, nhà sản xuất Scott Litt của ban nhạc R.E.M đã dược gọi đến để nhờ thu âm hai bài hát này, Cobain cũng tham gia phối nhạc và hát đệm cùng. Litt cũng đã hoà âm lại bài "Pennyroyal Tea", nhưng phiên bản do Albini làm vẫn được sử dụng trong album. (DGC sau đó đã có kế hoạch phát hành các bản hoà âm của Litt ra dạng các đĩa đơn).

Với In Utero, ban nhạc cũng đã phải đương đầu với đơn vị kiểm duyệt. Các cửa hàng lớn như KmartWal-Mart từ chối album này, đặc biệt là với bài "Rape Me". Ban nhạc phải chấp nhận lời đề nghị và đã biên tập lại một phiên bản khác của album với việc làm nghệ thuật "sạch sẽ' và bài "Rape Me" được đặt lại tên mới là "Waif Me". Không chỉ bao gồm cả bài "Pennyroyal Tea", bản hoà âm của Litt, âm nhạc trong album mới này vẫn đồng nhất với phiên bản trước. Khi được hỏi về phiên bản đã được biên tập lại, Kurt nói rằng anh có thể liên lạc với một người thị trưởng của thành phố nhỏ mà không có kho lưu trữ âm nhạc địa phương và ra lệnh cho họ mua nhạc của ban nhạc ở Kmart. [9]

"Heart-Shaped Box" đã nhận được những lời chào mừng nồng nhiệt của nhạc alternative và dòng nhạc chủ đạo trên đài phát thanh. Còn In Utero đã được đứng đầu trong bảng bình chọn của Tạp chí Billboard, nhưng album vẫn không thành công rực rỡ như Nevermind. Khi ban nhạc lưu diễn ở Mỹ cho việc giới thiệu In Utero, đây cũng chính là tua diễn đầu tiên sau sự thành công của "Smells Like Teen Spirit", số người tham dự đều đặn khoảng nửa sân vận động. Ban nhạc cũng bị lúng túng bởi tua diễn ủng hộ cho Nevermind không có và những thử thách của album mới. (Để phục vụ tua diễn giới thiệu In Utero, ban nhạc đã lấy thêm Pat Smear từ ban nhạc punk rock The Germs để làm tay ghi ta thứ hai).

Vào tháng 11 năm 1993, ban nhạc đã quyết định thay đổi hướng đi và ngồi lại cho một buổi trình diễn trên chương trình MTV Unplugged. Chương trình này đã thể hiện chiều sâu sáng tác nhạc của Cobain, cái mà thường xuyên bị che dấu dưới những âm thanh điên cuồng, mãnh liệt của ban nhạc. Việc chọn lựa các bài hát cũng chứng minh sự quan tâm đa dạng tới âm nhạc đa dạng của Cobain qua các bài hát được hát lại. Chương trình đã trở thành một thời điểm đáng nhớ trong lịch sử của Nirvana, nếu không bị phóng đại bởi bi kịch đến tiếp theo.

Vào đầu năm 1994, ban nhạc lao vào tua diễn ở châu Âu. Tua diễn được khởi đầu khá tốt đẹp, nhưng càng về sau thì buổi diễn càng tụt dốc và Kurt trông có vẻ mệt mỏi và như mất trí trong buổi diễn, đặc biệt là trong buổi diễn ở Italy. Sau khi tua diễn dừng lại ở Terminal EinsMunich, Đức, vào ngày 1 tháng 3, Cobain đã được chẩn đoán là viêm phế quảnviêm thanh quản nặng. Buổi diễn tiếp theo đã bị hoãn. Vào buổi sáng ngày 4 tháng 3, Cobain đã được Courtney Love tìm thấy trong tình trạng bất tỉnh và được đưa vào bệnh viện ngay lập tức. Bác sĩ đã nói trong cuộc họp báo là Cobain đã bị phản ứng do việc kết hợp giữa thuốc Rohypnolrượu. Tất cả các kế hoạch diễn còn lại bị huỷ bỏ, bao gồm cả kế hoạch diễn ở Vương quốc Anh.

Vào những tuần tiếp theo, cơn nghiện ma tuý của Cobain lại lên. Người ta đã can thiệp vào và Cobain được đề nghị đi điều trị. Sau gần 1 tuần điều trị, Cobain đã trèo tường và quay trở về Seattle. Một tuần sau đó, vào ngày thứ 6, ngày 8 tháng 4 năm 1994, thi thể Cobain đã được một người thợ điện phát hiện tại ngôi nhà ở Seattle, và điều này đã gây tác động tới việc tan rã Nirvana. (Nhiều thông tin hơn về cái chết của Cobain có thể được xem trong các đoạn viết trong bài Kurt Cobain).

Sau cái chết của Cobain

Bìa album Unplugged in New York

Bìa album Unplugged in New York

Một vài album của Nirvana đã được phát hành sau cái chết của Cobain. Album đầu tiên phát hành vào tháng 10 năm 1994 với buổi trình diễn trong chương trình MTVUnplugged có tên là Unplugged in New York. Album này cũng có sự đóng góp của các khách mời là các thành viên của ban nhạc Meat Puppets và cả các phiên bản cover những bài hát của Nirvana do Meat Puppets, Leadbelly, The VaselinesDavid Bowie biểu diễn.

Hai tuần sau khi phát hành album Unplugged in New York, một video tổng hợp những buổi trình diễn của Nirvana có tên là Live! Tonight! Sold Out!! được phát hành. Cobain đã tự biên soạn một phần đáng kể video này, trong đó có nhiều thông tin về chuyến lưu diễn giới thiệu album Nevermind. Trong video có cảnh đáng nhớ là vụ xô xát với một bouncer tại câu lạc bộ Texas vào tháng 10 năm 1991, ngay khi ban nhạc đang bận trang phục cho buổi diễn bài "Aneurysm" tại Festival nhạc Rock tại Rio de Janeiro, Brazil vào tháng 1 năm 1993.

Mục đích ban đầu của ban nhạc là phát hành bộ MTV Unplugged trong một hộp đĩa đôi, với đĩa thứ hai sử dụng chất liệu âm nhạc điện tử để cho cân bằng với việc chơi nhạc cụ thường. Tuy nhiên, với hai thành viên còn lại của ban nhạc, việc sắp xếp các "tài sản' đã tìm ra được của Nirvana là quá sớm khi cái chết của Cobain còn đang gây cảm xúc tràn ngập cho mọi người.[10] Đĩa thu trực tiếp, một album tổng hợp các bản nhạc mà Nirvana đã thu âm cuối cùng cũng đã được phát hành vào tháng 10 năm 1996 mang tên From the Muddy Banks of the Wishkah.

Vào tháng 8 năm 1997, trang điện tử về tin tức âm nhạc Wall of Sound đã viết rằng Grohl và Novoselic đang làm một băng nhạc gồm toàn bài hiếm có của Nirvana.[11] Bốn năm sau, hãng băng đã thông báo rằng cuốn băng đó đã hoàn thành và sẽ được phát hành vào tháng 9 để đồng thời kỷ niệm 10 năm phát hành album Nevermind. Tuy nhiên, một thời gian ngắn trước ngày phát hành, Courtney Love đã cho dừng việc phát hành băng nhạc, kiện Grohl và Novoselic là những thành viên cũ của Nirvana đã sử dụng tài sản chung cua Nirvana vào việc tư lợi. Tiếp theo sau đó là một trận chiến mở rộng trong việc sở hữu hợp pháp âm nhạc của Nirvana kéo dài đến hơn 1 năm.[12]

Phần lớn các cuộc cãi vã tập trung vào bài hát chưa được phát hành có tên là "You Know You're Right" là bản thu âm lần cuối trong phòng của ban nhạc. Grohl và Novoselic muốn cho bài hát có mặt trong băng nhạc sắp phát hành, muốn những bài ít thấy của ban nhạc được phát hành cùng một thời điểm. Còn Love thì tuy nhiên, bài hát còn quan trọng hơn là chỉ mang mỗi ý nghĩa "hiếm có" và nên được cho vào album có các bài hát hay nhất. Sau hơn một năm thường xuyên tranh cãi về vấn đề này, cuối cùng các bên đồng ý phát hành đĩa nhạc có các bài hát hay nhất, trong đó có bài "You Know You're Right", và mang tên đơn giản là Nirvana. Và đến lượt mình, Love đã đồng ý để cho bài demo thu âm bởi Cobain được sử dụng trong băng nhạc do Grohl và Novoselic phát hành.

Các fan của Nirvana lần đầu tiên được thưởng thức bài "You Know You're Right" vào đầu năm 1995 khi Courtney Love chơi bài này với ban nhạc của cô có tên là Hole trên chương trình MTV Unplugged dưới cái tên là "You've Got No Right". Một bản nhạc sống và vẫn còn ở dạng thô do Nirvana biểu diễn trong buổi hoà nhạc của họ vào ngày 23 tháng 10 năm 1993 tại Aragon Ballroom ở Chicago đã xuất hiện trong phần quảng cáo cho băng nhạc của Nirvana một vài tháng sau đó. Một vài năm sau, những lời đồn về sự tồn tại một phiên bản bài hát trong phòng thu còn lwu truyền trong hàng ngũ fan của ban nhạc và nó được nói nhiều đến nỗi trở thành như là một huyền thoại. Đối với những người hâm mộ, sự xác nhận tồn tại thực sự của phiên bản này xuất hiện vào tháng 11 năm 2001 khi Access Hollywood cho chiếu một clip khoảng 10 giây về bài hát, đó là một phần trong cuộc phỏng vấn với Courtney Love. vào tháng 5 năm 2002, một vài clip "dài hơi" hơn đã xuất hiện trên Internet, đến từ một nguồn không xác định, và người truyền lên nói rằng anh ta chuẩn bị cho phát hành toàn bộ phần còn lại của bài hát. Tuy nhiên, nguồn này đã không tồn tại lâu vì lo ngại sự can thiệp của luật pháp. Tại thời điểm gần kết thúc phiên toà vào tháng 9 năm 2002, nhiều ngày trước khi tuyên bố phát hành Nirvana', toàn bộ phần bài hát đã không có như mong đợi. Mặc dù phiên bản thu âm trong studio đã tự bản thân là một bản nhạc thô với những lời ca chưa hoàn chỉnh, những người hâm một và cả không hâm mộ vẫn yêu thích bài hát, làm cho nó trở thành một trong những bài hát hay nhất được phát đi phát lại trên đài phát thanh vào những năm 2002 và 2003.

Nirvana đã được phát hành vào ngày 29 tháng 10 năm 2002. Đứng đầu album là bài "You Know You're Right", album bao gồm rất nhiều bài hát từ 3 album trước đó và một vài bài được trộn lẫn âm thanh và thu âm các bài hát tương tự như bài của Nirvana. Theo sau sự phát hành album, rất nhiều fan hâm mộ từ lâu đã phàn nàn về việc tuyển chọn các bài hát, nói rằng phiên bản của "Been a Son" (từ đĩa Blew) không phải là phiên bản được ưa thích hơn của ban nhạc và đĩa nhạc đã thiếu rất nhiều bài hát như "Sappy", bài đã được truyền đi trên đài phát thanh ở Mỹ sau khi Cobain chết. Các fan ngoài nước Mỹ yêu cầu thêm vào bài Unplugged trong album "All Apologies" (như là sự chống đối lại bài hát In Utero) và thêm bài Bleach trong album "About a Girl" (Unplugged cũng là một đĩa đơn phổ biến vào năm 1994). Tuy nhiên, với thời lượng của đĩa dưới 50 phút, chắc chắn là có 1 khoảng trống lớn có các bài hát phổ biến khác như là "Love Buzz", "Drain You", "Aneurysm", và "Where Did You Sleep Last Night?" (đĩa gần đây có một vài bản phiên bản ngoại ngữ).

Vào tháng 10 năm 2004 hộp băng nhạc của Nirvana được phát hành có tên là With the Lights Out. Băngnhạc có khối lượng lớn các bản demo của Coabain, các bản thu âm các buổi diễn tập vẫn còn ở dạng thô và các bài hát thu trực tiếp xuyên suốt lịch sử âm nhạc của ban nhạc. Một điều ghi nhớ đối với các fan của Nirvana là bản thu âm trong phòng hiện vẫn chưa kết thúc có tên là "Old Age" và "Verse Chorus Verse" (khác với bản "Sappy") đã được thu âm trong album Nevermind. Một bài hát khác đáng nhớ trong cuốn băng là baen nhạc chơi ghi ta thường, sô lô bài hát có tên là "Do Re Mi", được thu âm bởi Cobain khi anh đang ở trong phòng ngủ. Bài hát nói lên rằng, thậm chí trong những ngày cuối cùng đầy xáo trộn của anh, Kurt vẫn có khiếu trong việc tạo ra những giai điệu đã được minh chứng trong những năm đầu tiên ở rất nhiều bài hát, ví dụ như trong "About a Girl".

Một album tổng hợp có tên Sliver: The Best of the Box được phát hành vào mùa thu năm 2005. Đĩa CD bao gồm 19 bài từ băng hộp, thêm vào đó 3 bài chưa phát hành lần nào và một phiên bản của bài hát "Spank Thru" từ cuốn băng demo Fecal Matter năm 1985. Theo Rolling Stone, Frances Bean, con gái của Cobain đã giúp cho việc lựa chọn tên và bìa cho album. [13]

Trong một cuộc phỏng vấn vào năm 2002 với Jim DeRogatis,[14] Courtney Love đã miêu tả về số lượng những băng nhạc, bản demo không thể đếm được, và những bản thu âm trong phòng ngủ vẫn còn nguyên sau cái chết của Cobain. Ví dụ, một phiên bản có 4 bài của "Do Re Mi" hình như đã được thu âm với Kurt chơi trống, Pat Smear chơi ghi ta và Eric Erlandson chơi bass.

Hậu Nirvana

Vào những năm tiếp theo sau khi ban nhạc Nirvana tan rã, hai thành viên còn lại vẫn tiếp tục sự nghiệp âm nhạc. Không lâu sau cái chết của Cobain, Grohl đã ghi âm một seri các bản demo mà cuối cùng trở thành album đầu tiên của nhóm Foo Fighters. Cũng vào năm 2005, ban nhạc Foo Fighters đã phát hành 5 album thương mại thành công. Bản phát hành gần đây nhất của Foo Fighters, In Your Honor, trong đó có bài "Friend of a Friend", là bài Grohl sáng tác vào năm 1990 về buổi gặp đầu tiên của anh với Cobain và Novoselic.

Ngoài việc kết hợp với the Foo Fighters, Grohl cũng tham gia đánh trống cho các ban nhạc như Tom Petty and the Heartbreakers, Mike Watt, Queens of the Stone Age, Tenacious D, Nine Inch Nails, GarbageKilling Joke. Anh cũng đã thu âm một album các bài hát theo thể loại nhạc metal bao gồm rất nhiều giọng hát của các ca sĩ hát nhạc metal đầu thập kỷ 80 được ưa thích của anh dưới cái tên Probot.

Sau khi Nirvana chấm dứt hoạt động, Novoselic thành lập ban nhạc Sweet 75. Gần đây, anh đã thành lập nên ban nhạc Eyes Adrift với Curt Kirkwood (thành viên cũ của Meat Puppets) và Bud Gaugh (thành viên cũ của Sublime). Anh cũng đồng thời biểu diễn trong một ban nhạc có tên là No WTO Combo với Kim Thayil của ban nhạc SoundgardenJello Biafra trong ban nhạc Dead Kennedys trong buổi Hội nghị của WTO vào năm 1999. Ngoài ra, Novoselic cũng chơi bass trong một bài hát do Johnny Cash trình diễn trong al bum vào năm 1996 của Willie Nelson có tên là "Twisted Willie" và chơi organ trong "Against the 70s" cho album năm 1995 của Mike Watt có tên là Ball-Hog or Tugboat?.

Quan trọng hơn, Novoselic đã trở thành một nhà hoạt động chính trị, thành lập một Hội đồng hoạt động chính trị có tên là JAMPAC để ủng hộ cho quyền của nhạc sỹ. Vào năm 2004, anh đã xuất bản một quyển sách tên là Of Grunge and Government: Let's Fix This Broken Democracy, quyển sách đã viết về sự nghiệp âm nhạc cũng như những nỗ lực chính trị của anh. Trong chiến dịch tranh cử Tổng thống năm 2004, Grohl và Novoselic đã xuất hiện trên sân khấu để ủng hộ cho John Kerry.

Sau buổi diễn cuối cùng ở Munich, những thành viên còn lại của ban nhạc (bao gồm cả Pat Smear) đã chào tạm biệt các fan hâm một với sự buồn vui lẫn lộn. Tại cuối buổi trình diễn của Foo Fighters vào năm 1997 tại festival Bumbershoot ở Seattle, Grohl bỗng nhiên nhảy ra phía sau bộ trống, còn Novoselic đi lại trên sàn diễn với cây ghi ta bass trên tay. Ba người (Grohl, Novoselic và Smear) chơi một bản serenade cho đám đông đã cổ vũ nhiệt tình với bản cover "Purple Rain" của Prince và "Communication Breakdown" của Led Zeppelin. Buổi trình diễn như một lời chào khẽ khàng (và mạnh mẽ) từ trái tim các thành viên ban nhạc tới Seattle và tới tất cả những người đã ủng hộ Nirvana với sự tồn tại ngắn ngủi, nhưng ầm ĩ và không thể quên được của ban nhạc.

Courtney Love và giấy chứng nhận

Vào tháng 4 năm 2006 vợ goá của Kurt Cobain, Courtney Love, đã tuyên bố rằng cô đã bán cho tạp chí Rolling Stone 25% giá trị vốn của các bài hát trong catalog của Nirvana với giá là 50 triệu đô la Mỹ. Người cuối cùng của thoả thuận này là Larry Mestel, một cựu thành viên CEO của hãng Virgin Records và hiện tại là người đứng đầu Nhà xuất bản Primary Wave Music.

Các thành viên ban nhạc

Linkin Park


Thông tin nghệ sĩ
Quê quán Mỹ ( Agoura Hills, California ) Cờ Mỹ
Thể loại Alternative Rock
Alternative Metal
Nu Metal
Rapcore
Năm hoạt động Từ 1996 đến 1998 : Xero
1999 : Hybrid Theory
2000 đến nay : Linkin Park
Hãng đĩa Warner Bros.
Machine Shop
Nghệ sĩ
liên quan
Dead By Sunrise
Fort Minor
Thành viên
Chester Bennington
Rob Bourdon
Brad Delson
David "Phoenix" Farrell
Joe Hahn
Mike Shinoda
Thành viên cũ
Kyle Christener (Tạm thế)
Scott Koziol (Tạm thế)
Mark Wakefield

Linkin Park (đôi khi được viết là LIИKIИ PARK như những logo nổi tiếng của họ) là một ban nhạc nu metal/rapcoreLos Angeles, California, Hoa Kỳ. Họ là một trong những band nổi tiếng và thành công nhất của thể loại nu metal, chủ yếu do album đầu tiên, Hybrid Theory năm 2000, đã bán được 20 triệu bản trên thế giới.

Thành viên

Hiện tại

Thành viên cũ

  • Scott Koziol - đã từng chơi bass trong album Hybrid Theory, xuất hiện trong video One Step Closer
  • Kyle Christener - chơi bass trong thời gian Phoenix vắng mặt khi ban nhạc thực hiện Hybrid Theory EP
  • Mark Wakefield - ca sĩ, rời ban nhạc năm 1998, vị trí đó hiện tại là của Chester Bennington. Hiện nay anh là quản lí của ban nhạc Taproot.

Lịch sử

Những năm đầu (1996 - 2000)

Năm 1996, tay ghita Brad Delson và MC Mike Shinoda tốt nghiệp trường trung học Agoura, tại Los Angeles, ngoại ô Agoura Hills. Trong lễ tốt nghiệp, họ thành lập một ban nhạc với một người bạn, tay trống Rob Bourdon, với cái tên "SuperXero". Trước đó Bourdon và Delson đã chơi chung trong một ban nhạc trong một năm là "Relative Degree".Ba thành viên của ban nhạc chơi thể loại nhạc sơ khai của họ khi còn ở trong trường. Delson đã từng học tại Đại học California. Shinoda đến từ Trung tâm Đại học Thiết kế và Nghệ thuật, Pasadena. Khi còn học đại học, Delson gặp Dave Farrell. Họ là bạn chung phòng, cùng học tập và vui chơi với nhau. Trước đó, Farrell đã chơi trong một ban nhạc tên là Tasty Snax cùng với Mark Fiore - sau này là cố vấn điện ảnh của Linkin Park. Ở Art Center College of Design, Shonoda cũng đã gặp Joe Hahn. Farrell và Hahn sau đó cũng gia nhập vào SuperXero, và cái tên đó cũng được rút ngắn đi thành "Xero". Rồi Mark Wakefield cũng tham gia vào ban nhạc, họ cùng nhau thu âm bản demo đầu tiên và gửi cho nhiều hãng thu âm khác nhau. Nhưng bản demo đó không được chú ý và ban nhạc không được biết đến. Một thời gian sau, Wakefield rời khỏi ban nhạc.

Sau khi Wakefield rời đi, Shinoda tổ chức thử giọng cho ca sĩ mới, cùng thời gian đó, Delson cũng gặp được người đại diện của Warner Brothers A&R Jeff Blue. Blue giới thiệu Bennington cho họ, một giọng ca trẻ từ Phoenix và đang tìm việc trong một ban nhạc mới. Shinoda và Delson gửi cho Bennington một cuộn băng chứa phần nhạc của bài hát và anh ghi âm giọng của mình. Sau đó anh gọi điện cho Shinoda và hát trên điện thoại. Đó là sự khởi đầu cho những điều tốt đẹp đến với ban nhạc ngay khi một ca sĩ có năng lực cùng tham gia là Chester Bennington. Khi Chester gia nhập vào ban nhạc, họ bắt đầu tìm một cái tên mới. Cái tên cũ đã được dùng bởi một ban nhạc thập niên 1970, 1980Australia, và họ dổi tên thành Hybrid Theory và đội hình của họ gần như đã được "đóng băng" lại. Farrell tạm thời rời khỏi ban nhạc vì ban nhạc cũ The Snax/Tasty Sanx, do vậy anh không thể chơi bass trong EP (đĩa dài). Thay vào đó, Delson và Kyle Christner đã chơi bass. Vào khoảng giữa năm 1999, hàng ngàn bản EP đã được tiêu thụ. Những bản khác cũng đã được gửi cho nhiều hãng ghi đĩa, bao gồm cả Warner Brothers Records. Farrell thay vào vị trí của Scott Koziol. Sau đó, ban nhạc thamm gia vào Warner Brothers năm 1999.

Và bằng cách nào đó, ban nhạc lại đổi tên một lần nữa vì liên quan tới vấn đề bản quyền với một ban nhạc AnhHybrid. Có khá nhiều gợi ý khác nhau cho tên ban nhạc, bao gồm Clear, Probing Lagers, Ten P.M. Stocker (lời nói đùa cho ban nhạc khi họ luôn thu âm và luyện tập khá muôn vào buổi tối) và Platinum Lotus Foundation. Cuối cùng Bennington gợi ý tên Lincoln Park vì anh đi từ Lincoln ParkSanta Monica, California mỗi ngày để tới studio cùng ban nhạc khi họ thu âm album đầu tiên. Bennington nghĩ đây sẽ là một cái tên tốt cho ban nhạc vì Lincoln Park có ở khắp mọi vùng. Anh muốn ban nhạc được công nhận là một ban nhạc địa phương ở những nơi họ tới, không quan trọng nơi đó là đâu. Anh rất thích cái tên đó vì nó không có ý nghĩa, và âm nhạc có thể được coi là chính nó. Nhưng tên miền "lincolnpark.com" đã được sử dụng và ban nhạc không đủ khả năng mua lại nó, nên họ đổi "Lincoln" thành "Linkin" và như vậy có thể dùng tên miền "linkinpark.com".

Tiếp cận với thành công: Hybrid Theory (2000-2002)

Ngày 24 tháng 10 năm 2000, album đầu tiên Hybrid Theory được phát hành tại Mỹ. Những bài hát của EP được ghi lại thành demo của Hybid Theory. Single đầu tiên, "One Step Closer" đã là bài hát rock tại MTV.

Ban nhạc biểu diễn trong đêm nhạc tầm cỡ quốc gia lần đầu tiên vào ngày 17 tháng 12 năm 2000, là một phần của KROQ Acoustic Christmas|Almost Acoustic Christmas. Shinoda viết một bài hát mới có tên là "My December" cho dịp này. Bài hát không có trong Hybrid Theory. Sau đó, nó nằm trong album lễ giáng sinh phát hành bởi KROQ DJs Kevin và Bean.

Vào đầu năm 2001, Farrell quay trở lại ban nhạc và đĩa đơn thứ hai, "Crawling", được phát hành và giành được giải Grammy cho "ban nhạc hard-rock hay nhất" năm 2002. Ban nhạc khởi đầu tua diễn có tính quốc gia đầu tiên, en:Ozzfest, với những nghệ sĩ khác như Black Sabbath, Marilyn Manson, Slipknot, và Zakk Wylde's Black Label Society. giữa năm này, ban nhạc phát hành đĩa đơn thứ ba, "In The End". Bài hát là hit lớn nhất của ban nhạc và là một trong most-spun của năm 2001. Video của ca khúc này đạo diễn bởi Nathan "Karma" Cox và Hahn, trong đó, họ chơi nhạc ở trên đầu một bức tượng đồ sộ trong mưa. Ngày 20 tháng 11 năm 2001, ban nhạc phát hành DVD đầu tiên với tựa đề Frat Party at the Pankake Festival. DVD có những video của ban nhạc khi họ vui đùa và một phim tài liệu khi họ đi tua diễn quảng cáo cho Hybrid Theory. Vào tháng này, một người bạn của ban nhạc đề nghị thành lập một câu lạc bộ những người hâm mộ (fanclub). Họ nghĩ đó là một ý kiến hay, và Linkin Park Undergound (LPU) ra đời. Hàng năm, thành viên của fanclub nhận được một kiện hàng, gồm có 1 áo thun, 1 CD, và một trong những đồ vật khác, như guitar pick, sticker và poster. CD đầu tiên là bản phát hành lại của Hybrid Theory EP với những hình ảnh mới.

Đầu năm 2002, ban nhạc bắt đầu lên kế hoạch cho tua diễn Projekt Revolution. Giai đoạn đầu của tour diễn có Adema, Cypress Hill, the Apex Theory, và DJ Z-Trip. Trong thời gian này, Shinoda và Hahn cộng tác với X-Ecutioners trong bài hát It's Goin' Down. Không lâu sau khi tour diễn kết thúc, ban nhạc trở lại studio.

Album Reanimation

Khi được gửi cho những bản remix (phối khí lại những bài hát của Linkin Park, Shinoda quyết định phát hành một album remix. Ban đầu, anh ta chỉ muốn remix 2 bài hát và phát hành nó dưới dạng đĩa EP. Nhưng, nhờ vào sự khuyến khích của những người bạn cùng ban nhạc (đặc biệt là Hahn và Delson), Shinoda thực hiện một kế hoạch dài hơi hơn. Và nó có tên là Reanimation, album remix những bài hát trong Hybrid Theory và một số bài hát khác, như My DecemberHigh voltage. Mỗi ca khúc được remix bởi những nghệ sĩ khác nhau, và có tin cho rằng Shinoda đã nhận được 50 bản remix, anh ta đã nghe từng bản một và tự tay chọn ra những bản tốt nhầt. Có hai bản remix không nằm trong Reanimation, là Points of Autority của the Crystal Method (có trong CD LPU thứ hai)và bản remix By Myself của Marilyn Manson. Có một bản remix My December được xác nhận là của Team Sleep cũng bị loại ra vì nó làm cho bài hát thêm đen tối; Shinoda đã chọn bản như trong album vì nó làm cho bài hát dường như vui tươi và hạnh phúc hơn. Một vài nghệ sĩ cùng cộng tác trong album là Chali 2na của Jurassic 5, Stephen Richards của Taproot,Kelli Ali của Sneaker Pimps, Aaron Lewis của Staind, the Humble Brothers, Jonathan Davis của Korn, Aceyalone, Pharaohe Monch, The X-Ecutioners, Black Thought, Jay Gordon của Orgy.

Album phát hành vào ngày 30 tháng 7 năm 2002, đĩa đơn đầu tiên và duy nhất là Pts.of.Athrty (Points of Authority) remix bởi Jay Gordon của Orgy. Vào tháng 11, ấn bản thứ hai của LPU được tung ra.

Tiếp nối thành công: Meteora, Live In Texas, Collision Course (2002-2004)

Album Meteora
Album Meteora

Ban nhạc quay lại studio vào giữa năm 2002 để thu âm album mới. Tên album được giữ bí mật cho tới tháng 12, lúc đó nó được tiết lộ là Meteora. Single đầu tiên: Somewhere I Belong phát hành vào tháng 2 năm 2003 và rất được hoan nghênh. Vào ngày 25 tháng 3 năm 2003, Meteora được phát hành và giữ vị trí đầu bảng tại Billboard sau khi bán được 810.000 bản trong tuần đầu tiên. Nó bán được 11 triệu bản trên toàn thế giới, trong đó có hơn 5 triệu bản tại .

Sau khi phát hành album, ban nhạc bắt đầu tua diễn Projekt Revolution lần thứ hai của họ với Blindside, MudvayneXzibit. Single Faint phát hành vào gần cuối tua diễn. Tiếp theo, ban nhạc tham gia với Metallica trong tua Summer Sanitarium 2003 của họ, cùng với Limp Bizkit, Deftones và Mudvayne. Một thời gian ngắn sau khi tua diễn này kết thúc, ban nhạc phát hành đĩa đơn Numb. Họ quay video của đĩa đơn này tại Praha, cộng hòa Séc. Đống thời, họ cũng quay video cho From the Inside và video này còn được làm trước cả video của Numb. Bennington bị ốm trườc khi video của Numb hoàn thành nên phần cuối của video này quay tại một nhà thờLos Angeles.

CD/DVD Live in Texas

Ngày 18 tháng 11 năm 2003, ban nhạc phát hành một CD/DVD mới là Live in Texas. Cuốn phim ghi hình ở tua diễn Sanitarium tại DallasHouston, Texas. DVD kết hợp cả hai live-show cùng lúc, vì vậy ban nhạc đã mặc những trang phục giống nhau ở những ngày diễn kế nhau. DVD có 17 bài hát và CD có 12 bài được chọn lọc trong số đó. Cũng trong tháng này, phiên bản LPU thứ 3 được tung ra. CD này có 5 bài hát được cắt từ DVD Live in Texas. Nó quả là không được hay lắm với những thành viên fanclub, nhưng người muốn CD có những bài hát đặc biệt (như 2 lần trước) thay vì những bài hát live. Vào cuối năm, ban nhạc biểu diễn tại đêm nhạc KROQ Almost Acoustic Christmas thứ 3 của mình.

Đầu năm 2004, ban nhạc khởi đầu "Meteora World Tour" của họ với P.O.D, HoobastankStory of the Year. Trong thời gian của tua diễn, video From the Inside được phát hành trên toàn cầu. Tiếp theo chuyến lưu diễn này, ban nhạc bắt đầu thực hiện video được kì vọng nhầt của họ từ trước tới nay, Breaking the Habit, với phong cách anime của Nhật Bản, đạo diễn bởi Kazuto Nakazawa và Hahn. Video là chuyến du hành của linh hồn Bennington xuyên qua một tòa nhà cũ, gặp những người khác nhau chiến đấu với những thói quen khác nhau mà họ cố gắng từ bỏ. Một số trong những thói quen đó là ma túy, sự lạm dụng tình dục. Trước khi phát hành đĩa đơn Breaking the Habit, single Lying from You cũng được phát trên sóng phát thanh.

Sau đó, Linkin Park bắt đầu tua diễn Projekt Revolution thứ 3, là tua diễn được kì vọng. Nó có hai sân khấu mà họ gọi là Revolution Village. Sân khấu chính gồm có Linkin Park, Korn, Snoop Dogg, the Used và Less Than Jake trong khi sân khấu thứ hai gồm Ghostface, Funeral for a Friend, M.O.P., Downset, No Warning, instruction and Autopilot Off. DJ Z-Trip cũng cũng cùng đi tua, với vai trò là between-set của buổi biểu diễn. Revolution Village có những trò giải trí như video game kiosk, miniature skate park, batting cage, remixing stage và còn nhiều trò khác. Đây là tua diễn "cháy vé" nhất của năm.

Cuối năm 2004, Linkin Park cộng tác với Jay-Z theo đề gnhị của MTV. Kết quả là bản EP Collision Course phát hành vào ngày 30 tháng 11. Đó là sự pha trộn (mashups) 7 bài hát của Linkin Park và 6 của Jay-Z. Đĩa đơn đầu tiên, Numb/Encore nằm trong top-20 của Billboard trong 6 tháng và đoạt được một giải Grammy. Album cũng đứng vị trí số 1.

Ấn bản LPU thứ tư phát hành vào tháng 11. CD này có 2 bài hát mới, một là 2 phút nhạc gọi là Sold My Soul to Yo Mama bởi Hahn, và bài kia là Standing in the Middle, một sự hợp tác với Motion Man. Bài hát này được thu âm từ năm 2001, như một bài hát nháp cho Reanimation.

Những đề án phụ và hoạt động từ thiện (2004-2006)

Năm 2005 là một năm khá yên lặng đối với Linkin Park. Ban nhạc thành lập Music for Relief- một tổ chức giúp đỡ những nạn nhân động đất 2004 Ấn Độ Dương. Nó phát triển thành một chương trình giúp đỡ những nạn nhân thảm họa thiên nhiên khác, như bão Katrina, bão Rita. Ban nhạc có hai show diễn vào năm này, một tại California cho Music for Relief, một tại Philadelphia trong Live 8. Chester Bennington còn biểu diễn tại ReAct Now: Music & Relief - một buổi biểu diễn dài 4 giờ rưỡi trong ngày 10 tháng 9 năm 2005 nhằm gây quỹ cho nạn nhân bão Katrina - MTV, VH1CMT đã truyền hình buổi biểu diễn này. Trong buổi biểu diễn đò, Chester đã trình bày Let Down, một ca khúc buồn và chậm do chính anh viết.

Vào tháng 5, ban nhạc yêu cầu phá bỏ hợp đồng với Warner Brothers vì thiếu tin tưởng. Ban nhạc đã tìm được một hãng thu âm mới.

Vào tháng 7, Shinoda giới thiệu đề án phụ (side-project) của mình, Fort Minor. Anh ta giải thích rằng đó là một cách để anh quay lại với căn nguyên hip-hop của mình. Shinoda muốn ghi âm những bài hát cùng những người bạn trong nghề tốt và thân nhất của mình, gồm có Styles of Beyond, Black Thought (của The Roots) và Common (một trong số những người giúp thực hiện album Reanimation). Album đầu tiên của Fort Minor, The Rising Tied, phát hành vào ngày 22 tháng 11 năm 2005.

Bennington cũng có một side-project, album solo của mình với Amir Derakh và Ryan Shuck của Orgy. Những điều được biết về dự án này là cái tên của nó, Snow White Tan, một bài hát của nó là Morning After. Những kế hoạch của Shinoda và Bennington làm xuất hiện tin đồn rằng vì vậy mà ban nhạc bị chia rẽ. NHưng họ đã phủ nhận tin đồn đó.

Phiên bản thứ 5 của LPU cũng phát hành vào ngày 21 tháng 11 năm 2005. Trong CD có những bài hát mà ban nhạc biểu diễn tại Live 8 và một vài bài hát khác với Jay-Z.

Cũng vào tháng 11, Farrell tiết lộ rằng Linkin Park đã ghi âm một bài hát mới cho Machine Shop Mixtape series. Vào ngày 8 tháng 12 nâm 2006, Linkin Park được giới thiệu cho một nhà sản xuất album-studio thứ ba của họ, Rick Rubin, người đã làm việc với The Beastie Boys, Red Hot Chili Peppers, System Of A Down và một số người khác.

Vào lễ trao giải Grammy 2006, Linkin Park đã biểu diễn cùng với Jay-Z và Paul McCartney bài hát Yesterday. Cũng trong buổi lễ này, Rolling Stones đã phỏng vấn Chester Bennington. Anh ta tuyên bố rằng album mới của Linkin Park sẽ khác với những album trước đó.[1].

Ngày 9 tháng 6 năm 2006, một đoạn quảng cáo (trailer) của "LPTV" được tung lên YouTuBe [2], nó có 10 phần và đã thu được sự chú ý nhờ vào những tin nhắn của thành viên LPU. Hiện nay những video này có thể xem tại trang web chính thức của ban nhạc. Mùa hè này, Linkin Park diễn tại Summer Sonic tour 2006 tại Nhật Bản; tại đây họ đã biểu diễn một ca khúc mới là QWERTY. Đầu năm 2007, Shinoda sẽ có môt buổi phỏng vấn với KROQ về album sắp phát hành của nhóm. Ngày 10, 11 và 12 tháng 9, Linkin Park cũng như Fort Minor sẽ tới Louisiana để phân phát hàng tiếp tế cho 17 trường học khác nhau nạn nhân của bão Katrina.

Tái xuất: Minutes to Midnight (2006-Nay)

Bìa album "Minutes to Midnight"
Bìa album "Minutes to Midnight"

Trong năm 2006, Linkin Park trờ lại phòng thu và thử sức trên những chất liệu mới. Để sản xuất album này, ban nhạc đã chọn nhà sản xuất nổi tiếng Rick Rubin. Ban đầu album này được thông báo sẽ ra mắt trong năm 2006, nhưng sau đó nó được lùi lại tới năm 2007. Ban nhạc đã thu được 30 đến 50 bài hàt vào tháng 8 năm 2006 khi trưởng nhóm Mike Shinoda tuyên bố rằng album đã được hoàn thành một nửa. Chester còn cho biết album mới sẽ vượt ra khỏi những âm thanh nu metal trước đây của nhóm. Hãng thu âm Warner Bros. chính thức tuyên bố studio album thứ ba của nhóm mang tên "Minutes to Midnight", sẽ được phát hành vào ngày 15 tháng 5 năm 2007 ở Mỹ. Sau mười bốn tháng làm việc trong phòng thu, ban nhạc quyết định sàng lọc hơn nữa cho album mói bằng cách loại ra 5 bài hát trong số 17 bài như dự tính. Album đã bán được hơn 600000 bản tại Mỹ trong tuần đầu tiên, trờ thành một trong những album có sự ra mắt ấn tượng nhất trong vài năm trở lại đây. "Minutes to Midnight" cũng dành vị trí đứng đầu bảng xếp hạng Billboard.

Đĩa đơn đầu tiên của album mang tên What I've Done được phát hành vào này 2 tháng 4. Cùng tuần đó, video của nó được phát trên MTV và Fuse. Đĩa đơn này rất được người nghe tán thưởng, What I've Done đã lọt vào Top 10 của bảng xếp hạng Billboard Hot 100, và đứng đầu các bảng xếp hạng nhạc Rock của Billboard là Modern Rock Tracks và Mainstream Rock Tracks. Bài hát này cũng đứng đầu rất nhiều ngày trong bảng xếp hạng "Hot 10 at 10" trên "XoneFM" của Việt Nam.

Đề tài những bài hát trong Minutes To Midnight không còn mang nội dung hướng nội như trong 2 album trước nữa.Những bài hát trong Minutes To Midnight chú yếu nói về các vấn đề chính trị,xã hội,và môi trường.Video clip What I've Done đã được đánh giá rất nhiều từ những người hâm mộ Linkin Park vì nội dung rất có ý nghĩa.No More Sorrow cũng là 1 bài hát gây chú ý trong album mới này vì nội dung bài hát mang tính phê phán và đả kích chiến tranh.Shadow Of The Day mang nội dung tích cực chứ không u tối như các bài hát khác cũng rất được ủng hộ,dự kiến tháng 10 năm 2007 Linkin Park sẽ cho ra video clip của bài này. Mike Shinoda đã thể hiện xuất sắc chất giọng của mình trong bài In Between,Chester cũng đem đến 1 phong cách khác trong The Little Things Give You Away.Vài ngày trước khi phát hành album Minutes To Midnight,bản thu âm nháp của Linkin Park đã được phát lên mạng và đã có rất nhiều nhận định tích cực về thành công của Linkin Park.

Đĩa đơn thứ hai Bleed It Out được ra mắt vào ngày 20 tháng 8 năm 2007.

Trong năm nay ban nhạc đã biểu diễn trong Live Earth Nhật Bản vào ngày 7 tháng 7 năm 2007. Hiện nay ban nhạc đang đi lưu diễn trong tour Projekt Revolution lần thứ tư.