Iron Maiden, vâng cái tên đã quá quen thuộc trong làng Metal thế giới, 1 band nhạc tiêu biểu của Heavy metal, nếu đã là fan Metal chắc hẳn ko ai là ko biết đến tiếng tăm của họ. Họ đã để lại cho thế giới quá nhiều nhũng tác phẩm kinh điển mà có lẽ ai cũng phải biết đến dù chỉ thoáng qua. Trong những tác phẩm kinh điển đó phải kể đến như : Iron Maiden , Killer, Number of the beast hay Fear of the dark , …vv . Rất nhiều người đánh giá các album : Number of the beast hay Fear of the dark là những album hay nhất của họ. Nhưng có lẽ album mà bản thân của tôI thích nhất đó chính là album đầu tay của họ (Chỉ là đôi chút ý kiến chủ quan của bản thân tôi, chỉ đóng vai trò nghe sao nói vậy). Vâng album mà tồi muốn nói đến là album cùng tên với band nhạc : “Iron Maiden” . Đây là tác phẩm mà nó cuốn hút bản thân tôi ngay từ lần đầu tiên đc nghe nó và thực sự nó làm tôi “phê”. Mặc dù album này nó ko thực sự hoàn hảo về mặt thu âm và cũng có track ko thực sự hay nhưng khi nghe album này ta có thể thấy đc chất nhạc đầy tinh tế và đầy chất kỹ thuật của từng thành viên của band nhạc và hiểu tại sao tên tuổi của Iron Maiden lại có thể nổi tiếng đến như vậy. album này tôi thấy rằng đây là album của Iron Maiden chơi máu lửa nhất , nhưng bên cạnh đó cũng xen lẫn những bài ballad giàu tình cảm sâu lắng. Chỉ vỏn vẹn có 8 bài , nhưng chừng ấy là quá đủ để ta nghe và cảm nhận đc cái hay, cái tinh tế của chất nhạc của Iron Maiden.
Trong các thành viên của Band nhạc thì cái tên Steve harris là có lẽ nổi tiếng hơn cả , anh là linh hồn và cũng là trưởng nhóm của band nhạc (điều này chắc ai cũng biết) . Trong album này ta có thể thấy rõ đc vai trò quan trọng đến thế nào trong âm nhạc của Iron Maiden, xuyên suốt album là nhũng câu bass tuyệt vời đầy chất kỹ thuật biến hoá . Tiếng Bass của anh có lẽ là tiếng nhạc đáng nghe, đáng chú ý nhất của cả album. Với những câu solo riff Bass của anh luôn để lại ấn tượng trong tôi
1. Prowler
2. Remember Tomorrow
3 Running Free
4. Phantom Of The Opera
5 Transylvania
6. Strange World
7. Charlotte The Harlot
8 Iron Maiden
Track 1 (Prowler) : Ngay vào mở đầu album là ngay 1 bản Heavy rất máu lửa, mạnh mẽ , ngay vào ta đã có thể thấy đc tiếng Guitar đc cất lên, và ngay sau đó là tiếng trống xen lẫn với Bass rồi là đến Vocal. Track này ngay vào bài vocal đã hát rất máu lửa và dồn dập. Nhạc cũng diễn ra với tốc độ khá cao, tiếng Bass của Steve đánh với tốc độ và kỹ thuật cao , nhưng ko vì thế mà trống hay Guitar lại chìm đi , các câu riff & core thể hiện rõ rệt mạch lạc. Khi hết đoạn hát đầu tiên (1’25s) ta nghe giọng hát như giễu cợt mà cũng đầy cảm xúc, và ngay sau đó là đoạn solo của tay Guitar chừng gần 1’, trong tiếng solo đó vẫn có vai trò quan trọng của Steve. Và khi Guitarist solo hết thì Vocal hát lại càng diễn biến nhanh hơn va nhạc cũng thấy đánh máu hơn đoạn trước. Cuối cùng dần dần bài hát cũng đã hết, kết thúc bài là tiếng Vocal kéo dài và chấm dứt bằng 1 tiếng hét đầy đột ngột.
Track 2 (Remember Tomorrow) : Khi mở đầu album là 1 bài khá là máu lửa thì đến bài số 2 lại là 1 bản Metal Ballàd đầy tình cảm sâu lắng , track này là 1 track khá nhiều cảm xúc xen lẫn nhau . Bản nhạc cất lên chầm chậm, tiếng Bass cất lên đều đặn xem lẫn vào đó là những tiếng Guitar core nghe đầy xúc cảm và tiếng Vocal nghe cũng đầy tâm trạng và mang vẻ nghe khá buồn bã. Nhưng qua phút thứ 1 lúc mà vocal hát hết câu thứ 1 thì âm nhạc dường như đc đẩy nhanh lên nhưng rồi lại trầm xuống rồi sau đó cũng chừng 1’ tiếng vocal vút cao rồi sau đó diễn biến bài hát lại đc đẩy lên cao và sau đó là những tiếng Solo của Guitar , của Bass đc cất lên. Rồi tiếp đó bài hát lại đc trở về với chất nhạc chầm chậm đầy tình cảm như ban đầu, rồi cũng lại đc đẩy mạnh lên chỉ khác lần trước là đoạn này vocal hét lên nghe đau đớn rồi bài hát đc kết thúc ngay sau đó.
Track 3 (Running Free): Sau 1 bài Ballad đầy cảm xúc thì đến 1 bài với cảm xúc trái ngược vơí vài thứ 2, và bản thân tôi ko đc thick bài này cho lắm . Mở đâu bài là tiếng trống nghe có vẻ “tùng tục, tùng tục” nghe khá lạ tai , rồi lại đến tiếng Bass vào ngay, bài hát diễn biến chậm và tiếng trống với Vocal lặp đi lặp lại khá nhiều (Đây cũng chính là lý do khiến tôi ko thích track này). Bài hát này nó chẳng để lại cho tôi chút cảm xúc mấy, và theo ý kiến chủ quan của bản thân tôi thì đây là bản nhạc làm mất liền mạch của cả album, nhưng ko có lẽ vì nó mà có thể làm mất độ hay của cả album đc. Có lẽ cũng chả có gì để có thể nói về track này được.
Track 4 (Phantom of The Opera): Đây là track dài nhất album này , với độ dài lên đến hơn 7’ . Trạck này cũng là track diễn ra với nhiều cảm xúc. Và tôi thick nhất tiếng Bass với tiếng Guitar của bài này nghe thật mềm mại và uyển chuyển, họ phối hợp với nhau khá hoàn hảo. Vocal bài này có lẽ là ít nổi bật hơn cả, với độ dài 7’ thì đa số toàn là nhạc, giọng hát chỉ hát vào lúc đầu và đoạn cuối.
Track 5 (Transylvania): Đây là bản Intrumetal duy nhất của cả Alurm. Đây là 1 track tôi rất thích của album, nghe đi nghe lại mà cảm giác ko hề biết chán. Bản Intrumetal này nghe thật tuyệt làm sao đầy chất tinh tế , với tiếng Bass dồn dập nổi bật, tiếng Guitar solo, riff đầy chất ngẫu hứng và cũng đầy kỹ thuật. Và quan trọng hơn là sự kết hợp tuyệt vời ko thể chê vào đâu đc của từng thành viên của Band nhạc, nó diễn biến đầy chất máu lửa và ngẫu hứng, có lẽ ko còn điều gì để nói về track này cả. Track này cũng đánh dấu bước cao trào nhất trong giai đoạn cuối của album.
Track 6 (Stranger Word): Đây là bản Ballad thứ 2 của Albủrm này. So sánh với bản trước (track2) thì bản này nghe cảm xúc của nó buồn hơn và thê thảm hơn và tâm trạng nặng nề hơn rất nhiều,với độ dài tương đương với trạch 2 nhưng track này nghe cảm giác nó lâu hơn do nó đc thể hiện da diết hơn nếu ko mún nói đến là hơi sốt ruột nhưng đây chính là cái hay của track này . Bài hát chỉ diễn ra với tốc độ chậm chạp, 1 điều đặc biệt của track này là ngay từ những phút đầu đã có đoạn Solo Guitar nghe đầy tình cảm sâu lắng đc cất lên. Hết đoạn solo lúc đầu đó mới là vào bài hát. Vocal thể hiện nghe buồn và đầy tâm trạng, tiếng nhạc nghe cũng khá buồn, tiếng bass nghe da diết còn tiếng Guitar như mún cào xé và quằn quại với đoạn solo 1 lần nữa ở phút thứ 3 , tiếng trống cũng chậm rãi thỉnh thoảng cất tên những đoạn trầm bổng. Kết thúc bài là đoạn Vocal thể hiện kéo dài giọng nghe đầy đau đớn.
Track 7 (Charlote the harolt): Bài này lại là 1 bản Heavy đầy chất máu lửa và dồn dập, nhưng bên cạnh đó cũng đoạn band nhạc thể hiện đầy chất tình cảm và lãn mạn và nó đc thể hiện đầy cảm xúc. Ngay vào bài là tiếng Bass của Harris đầy ngẫu hứng dẫn dắt, sau đó là vào bài với đầy tính mạnh mẽ, khoẻ khoắn. Bài hát cứ diễn biến nhanh như vậy rồi đột ngột đến hơn 1’ rưỡi nhạc lại trầm hẳn xuống, nghe lại đầy tình cảm ko dồn dập như trước, đc hơn 1 phút Bài hát lại đc trở về với độ máu lửa và thậm chí còn hơn lúc trước. Tiếng trống , bass riff dồn dập, xen lẫn là những tiếng Guitar với những câu riff và co ngẫu hứng . Kết thúc bài tiếng nhạc càng như dồn dạp và tiếng hét của tay Vocal là đánh dấu hết bài.
Track 8 (Iron Maiden): Track cùng tên với album và cả tên Band nhạc. Đúng như vậy, bản nhạc đc mang tên Band nhạc và album hẳn ko như những track khác , nó đc thể hiện thành công nhất, hay nhất, máu lửa nhất và cũng kỹ thuật nhất album, nó cũng đc xếp vào cuối album như 1 lời nhắn nhủ. Vào bài là 1 đoạn Guitar đc cất lên sau đó là tiếng Bass rồi trống đánh dồn dập, Vocal hát với tốc độ cao và mức độ máu lửa đc đẩy lên mạnh mẽ, khoẻ khoắn. Đặc sắc nhất của bài này là đoạn Solo có lẽ gọi là kinh điển của tay Bass linh hồn Steve của band nhạc vào phút: 2’7s (TôI đặc biệt thích đoạn này), mặc dù đoạn solo này chỉ diễn ra từ 2’7s --> 2’13s nhưng từng ấy nó là quá đủ chẳng cần đòi hỏi gì hơn, tiếng câu riff đc thể hiện một cách mạnh mẽ và đầy kỹ thuật. Rồi dần dần bài hát cũng đi đến hết, đoạn cuối bài tiếng trống Bass đánh đầy ngãu hứng và Vocal hét lên 2 tiếng đầy máu lửa chấm dứt cả album, 1 kết thúc hoàn hảo.
No comments:
Post a Comment